18 thg 12, 2015

MÙA ĐÔNG CỦA TÔI

Những ngày chớm đông, phố dường như cũng sắt se lại, những đám lá vẫn hát những bản tình ca của gió, những bước chân vẫn đi nhẹ qua ngõ, thoáng đâu đó những đôi mắt đang ngước nhìn lá thu rơi. Mùa đông có lẽ là mùa được nhiều người yêu thích bởi cảm giác lạnh lẽo và ấm áp đan xen nhau trong từng dòng cảm xúc. Tôi cũng thích mùa đông, thích cái cảm giác ấm áp mỗi lần rúc trong chăn mỗi sớm, yêu cái lạnh se se của khí trời chuyển tiết và đặc biệt là yêu cây kem lạnh của mùa đông.
Nhưng cái lạnh lẽo nhất của mùa đông không phải là vì thời tiết mà chính là từ sự cô quạnh trong tâm hồn, nhất là với những người đang cô đơn. Chiều đông xe dạo phố, nhìn xung quanh là những bàn tay đang nắm lấy bàn tay, là bờ vai mềm, là nụ hôn ấm. Chỉ là những điều ấy chẳng dành cho mình.
Bình yên là có bàn tay ai đó để xuýt xoa: "lạnh thế này đưa tay đây để anh sưởi ấm cho". Có bờ vai ai để dựa vào, để nũng nịu, để được chiều chuộng. Là khi sáng thức dậy có cái cớ để mỉm cười, thấy yêu đời biết bao. Bình yên là đôi khi ghen tỵ với hạnh phúc của ai kia để biết rằng trái tim mình không vô cảm và thật là may mắn biết bao. Đông rồi mà sao ta vẫn quá bận để yêu nhau, đông rồi em vẫn chưa tìm thấy bình yên nơi phố thị ồn ào. Phải chăng vì thiếu anh, phải chăng vì thiếu hơi ấm từ đôi bàn tay ấy, từ ánh mắt ấy, từ nụ cười ấy, rất gần mà rất xa.
Tìm em đi, kẻo hết mùa đông.
Mùa đông với những đặc điểm không thể trùng lấp của nó, luôn để lại trong lòng mọi người những cảm xúc dạt dào bất tận. Có những cái con người ta không thể nào cảm nhận được giá trị của nó khi vẫn đang còn nắm giữ, chỉ khi mất đi lòng mới thấy ngậm ngùi.
Ôi! mùa đông của đời...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

HAGI'S DREAMLAND Template by Ipietoon Cute Blog Design and Bukit Gambang