13 thg 5, 2015

HẸN MỘT MÙA XUÂN

Tình yêu không chỉ là hạnh phúc, đau khổ, tuyệt vọng, đam mê mà còn muôn vàn những mùi vị khác nhau không thể kể hết. Một trong những điều mà tình yêu đem đến cho những người đang yêu đó là SỰ CHỜ ĐỢI.
Mỗi khi nghe nhạc phẩm "TÔI SẼ VỀ", một sáng tác trữ tình của cố nhạc sĩ DUY KHÁNH, lòng tôi bồi hồi trào dâng một cảm xúc thật lạ. 
Tôi sẽ về khi mùa Xuân đơm hoa trước ngõ
Để em gái nhỏ, mắt thơ ngây
Tóc thôi biếng chải,vì đợi chờ
Đêm yên giấc ngủ, cơn mơ dỗ ngọt
Cho môi em đẹp mùa xuân...


Không sinh ra trong thời chinh chiến, thế mà bài tình ca này đã giúp tôi phần nào hình dung được một tình yêu chung thủy, cao đẹp của người lính. Lời ca nồng nàn, lãng mạn, nhẹ nhàng từng cung bậc bổng trầm, tha thiết, quyện cùng tiếng hát ngọt ngào của nam ca sĩ ĐẶNG THẾ LUÂN, tôi như chìm đắm trong một giấc mộng thần tiên, có hoa cỏ mùa xuân, có một người con gái mái tóc buông dài, ngày ngày mong chờ từng lá thư người yêu gửi về hậu phương từ chiến trường cam khổ. Đôi mắt thơ ngây trông về xa xăm, mái tóc đen huyền nhớ người nên biếng chải. Môi nàng thì thầm gọi tên người yêu, mong cơn mơ đến dỗ ngọt trái tim buồn.
Tôi sẽ về thăm lại dòng sông con phố cũ,
Ngày xưa có lần chiến tranh qua,
Những đôi mắt buồn lệ nhạt nhòa,
Xuân không pháo nổ, Xuân không áo màu
Không nụ cười đưa duyên.

Chiến tranh.  Chỉ hai từ thật đơn giản nhưng lại thấm đẫm nước mắt của bao kẻ ly hương xa xứ, bao nỗi đau của ngày giã biệt kẻ ở người đi.  Mẹ già trông con, vợ xa chồng, em nhỏ thương anh, và biết bao cô gái phải cúi mặt khóc thầm khi đưa tiễn người yêu về nơi chiến tuyến.  Dòng sông ngày nao in dấu chân kỉ niệm, Xuân chiến tranh không tiếng pháo reo vui. Màu áo Mẹ vẫn sờn, vợ nhớ chồng không màng tô điểm, nét thanh xuân của người con gái  chờ đợi người thương cũng tàn phai theo năm tháng.  Có còn chăng: một ánh mắt buồn vời vợi, một nụ cười duyên ngày ấy đã xa rồi.
Bao năm chinh chiến, gót mòn nẻo gần xa
Lòng vẫn mơ ngày quê hương nắng đẹp
Trẻ thơ vui tiếng cười
Xuân rộn ràng Xuân về nơi nơi.
Tôi sẽ về đưa người yêu đi qua lối cũ,
Nhặt hoa lót từng bước em đi
Nếu chân có mỏi vì đường dài,
Xin yên giấc ngủ, đêm Xuân gió thoảng,
Ru mộng tròn môi em...

Tôi yêu sự lãng mạn trong lời kết ngọt ngào.  Chiến tranh đau thương nhưng con người vẫn không thôi mơ ước.  Họ mong một ngày nắng đẹp trời quê hương, một mùa Xuân rộn ràng trong chiến thắng, một cuộc đoàn viên rộn tiếng cười trẻ nhỏ, và đó cũng là ngày anh HẸN MỘT MÙA XUÂN.
Lối cũ rêu phong còn in kỉ niệm thuở yêu đầu. Chàng quân nhân nay trở về nhặt hoa trải đường cho người yêu đẹp dạ. Thời gian chờ đợi bao năm có làm cho ai chùn chân gối mỏi, thì nay anh đã về, xin ru em tròn một giấc ngủ bình yên.  

Gió Xuân thoảng đưa mùi hương tình ái, môi em không còn cô đơn vì nhung nhớ, nay đã có anh về, chung mộng một tình yêu...

Cảm ơn cố nhạc sĩ Duy Khánh với bài tình ca bất hủ. Cảm ơn ca sĩ Đặng Thế Luân đã chuyên chở nhạc phẩm với giọng hát thật "tình", tiếng ca của anh đem đến cho tôi một cảm xúc ngọt ngào, trong giấc mộng lành của một chiều xuân.
    (Tiểu Lan Thảo)




0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 

HAGI'S DREAMLAND Template by Ipietoon Cute Blog Design and Bukit Gambang